Tiếp giáp với Đại sâm lâm Jura là lãnh địa Bá tước của Vương quốc Falmas.
Ở nơi địa giới này tồn tại rất nhiều người mong muốn bảo vệ khu vực.
Lực lượng chính là Đoàn kỵ sĩ trực tiếp dưới quyền điều động của Bá tước.
Mặc dù số quân thường trực chỉ có 100, nhưng Bá tước đã công bố tình trạng khẩn cấp. Thế nên những ai đã nghỉ hưu cũng bị triệu tập, nên quân số hiện gần gấp 3 lần, là 284 người.
Lực lượng lớn kế tiếp là của các Mạo hiểm giả của Hiệp hội Tự do.
Họ đảm nhận các yêu cầu săn các Ma vật nguy hại cho các khu vực quanh đó.
Tuy nhiên, vì đây không phải là vấn đề khẩn cấp, nên sự tùy ý của họ quả là một vấn đề.
Để đảm nhiệm việc canh phòng quanh lãnh địa Bá tước, các Dong binh (lính đánh thuê) đã được thuê.
Dù một số rất thiện nghệ, nhưng vẫn có rất nhiều tân binh, nhưng trước tình hình các Ma vật đang tăng cường hoạt động, mọi người đều được thuê để cảnh giới vùng chung quanh.
Nhưng sư thật là, do Bá tước Nidole Maigram khá ‘keo kiệt’ nên việc cảnh giới đó không được nghiêm túc thực hiện.
Vậy, nếu như Hiệp hội Tự do không chịu nhận yêu cầu chinh phạt Ma vật, ai sẽ lãnh đây?
Thông thường, đó là việc của Đoàn kỵ sĩ.
Ấy thế mà!
“Đồ ngu! Nếu Kỵ sĩ đoàn mà rời lãnh địa, lỡ bọn Ma vật tấn công thì sao!!! Lấy ai bảo vệ thị trấn đây!!!”
Cho nên, viên Bá tước nhát cáy ấy không cho phép xuất quân.
Tiền thì không được chi ra. Mà Kỵ sĩ đoàn lại không được điều động dưới danh nghĩa phải bảo vệ trấn.
Thêm vào đó, là các phàn nàn của các làng quanh đó.
Bọn họ than thở về các tổn thất do ma vật gây ra, mà Hiệp hội với Lãnh chúa lại chẳng làm gì hết…
Tuy vậy, với Hiệp hội Tự do, có những quy định rõ ràng cho việc nhận các yêu cầu chinh phạt Ma vật.
Có những tình huống không cho phép chấp nhận các yêu cầu một cách dễ dàng.
Dẫu sao, để chinh phạt Ma vật B Rank, phải cần đến nhiều Mạo hiểm giả cùng thứ hạng (quy định là phải ít nhất 3 người).
Thậm chí nếu có đến 10 Mạo hiểm giả B Rank cùng tham gia, tuy có khả năng thắng, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có thương vong.
Ngoài ra, cả khi đã xác nhận có xuất hiện, vẫn chẳng thể nào ngay lập tức tiến hành thảo phạt được.
Thông thường, không có mấy Mạo hiểm giả “B+” ở tiền tuyến cả, nên vấn đề ở đây chính là tỉ lệ Ma vật xuất hiện là quá lớn.
Cho nên bọn họ không thể kịp trở tay được.
Họ nhận yêu cầu, tiến hành thảo phạt, rồi quay về. Nên ‘Time Lag’ chính là vấn đề lớn.
Để tuần tra quanh các làng, một tổ chức chuyên trách về thảo phạt là rất cần thiết.
Để đáp lại tình hình đó, Bá tước Nidole Maigram rất miễn cưỡng thành lập một tổ chức.
Lấy tên là Đội bảo vệ biên cảnh, gồm 30 người.
Hầu hết họ đều là một dạng tội phạm với các tội danh như xâm nhập đất tư, gây rối, hay phạm tội nho nhỏ nào đó.
Cho nên, đó thực ra là một nơi cho những kẻ mắc lỗi nhỏ. Là một nơi uốn nắn bọn họ.
Bọn họ bị cưỡng chế làm người hầu cho Kỵ sĩ đoàn, và một lúc nào đó, họ thủ vai đối thủ luyện tập cho các Kỵ sĩ tân binh.
Tóm lại, những việc họ làm là để sửa chữa lỗi lầm của mình.
Họ chọn một người trong nhóm để làm đội trưởng (nói đúng hơn, họ bị bắt buộc phải chọn) và được đưa đi làm cảnh vệ cho các ngôi làng.
Với Bá tước Nidole Maigram, động thái hướng đến các ngôi làng này có ý nghĩa rất lớn.
‘Nếu bọn chúng mà có chết đi, thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến túi tiền của mình.’
Với những người bị cái mức độ ý tưởng đó điều động thì…
“Hừm, đồ chồn hôi. Mà, để có được tự do, chúng ta nên vui vẻ đón nhận!”
Gã đàn ông tên Youmu nói.
Sự lên chức của hắn đã được chấp nhận.
Ngay từ đầu, hắn đã không muốn chỉ thành một tên tội phạm nhỏ rồi.
Hắn đã mong mình có thể thành Boss của một đám ở phố sau rồi, nhưng dường như thế giới này không cho phép hắn bước lên vũ đài chính.
Sau này, Đội bảo vệ biên cảnh do hắn chỉ huy cho thấy hiệu suất vượt trội, và trở thành cứu tinh của các ngôi làng vùng biên cảnh.
***
Fuse.
Thuộc về tiểu quốc Burmund, và cũng là Guild Master của Hiệp hội Tự do chi nhánh Burmund.
Năng lực được xếp vào hàng ‘chiếu trên’ “A-“ Rank, là một Mạo hiểm giả rất có khả năng.
Như đã hứa với Nam tước Belouard, anh ta ngay lập tức tiến hành một cuộc điều tra độc lập.
Kết quả là, theo như báo cáo của bộ phận tình báo, Đế quốc phía đông vẫn chưa có động tĩnh gì.
Nhưng vẫn có khả năng Đê quốc phía đông sẽ hành động… Tuy anh ta nghĩ như thế, nhưng không thể mắc sai lầm được.
Thế nên, vẫn cần tiếp tục quan sát Đế quốc.
Tuy đó không phải là công việc họ thường thực hiện, nhưng không còn cách nào khác cả. Anh ta quyết định như thế.
Và, báo cáo khi Đội điều tra quay trờ về được gởi cho anh ta.
Bước vào phòng, và từ từ ngồi vào ghế.
Cuộc thảo luận bí mật này được thực hiện trong một phòng khách riêng.
Trên ghế sô-pha trước mặt anh ta, là một nhóm nam nữ 3 người.
Họ là những Mạo hiểm giả B Rank.
Rất giỏi trong hành động ẩn ngầm, là Gido. Với kỹ năng của “Đạo tặc {Thief}”, đó là một người đàn ông rất giỏi trong việc thu thập thông tin.
Vượt trội trong phòng ngự, là Cabal. Với kỹ năng của “Trọng chiến sĩ {Fighter}”, anh ta đảm nhận vai trò tường phòng ngự của cả Party, mặc dù thường hay đùa, nhưng lại rất cẩn trọng khi làm việc.
Chuyên về Ma pháp đặc thù, Ellen. Với kỹ năng của “Pháp thuật sư {Sorcerer}”, cô thành thạo nhiều dạng Ma pháp, đặc biệt là các Ma pháp thuộc hệ di động. Tỉ lệ sống sót của Party thường được nâng lên chính nhờ tính chu đáo khi chuẩn bị của cô, đó là điểm đáng chú ý nhất.
Bọn họ chính là đội được cử đi điều tra về cái hang động nơi Veldora được phong ấn.
Ý nghĩ đầu tiên của anh ta là ‘Hãy bình an trở về nhé!’.
Chính là do mức Level phù hợp của cái hang động phải tương đương với “A-“.
‘Thực ra, mình muốn tự mình hành động kia. Nhưng vì là Guild Master, nên không thể nào tự do hành động được…’
Trong khi đó, những Mạo hiểm giả “B+” còn lại không được yêu cầu điều tra tình trạng hiện tại của Veldora được.
Lý do bộ 3 được yêu cầu là vì tỉ lệ sống sót và năng lực thu thập thông tin đều rất cao. Thay vì thảo phạt, nếu chỉ tính đến khả năng tránh giao chiến và thu thập thông tin, năng lực của họ được đánh giá là trên cả Mạo hiểm giả “B+” nữa.
Tuy nhiên, nếu bọn họ gặp chuyện gì bất trắc, toàn bộ sẽ là lỗi của anh ta trên cương vị một Guild Master.
Đó rõ ràng là một sự vi phạm quy định rồi, vì anh ta dùng quyền của trưởng chi nhánh yêu cầu họ.
Thế nhưng, việc kiểm tra này lại cực kỳ cần thiết.
Chính vì vậy, Fuse, chính là người thấy vui mừng nhất khi họ trở về.
“Hãy báo cáo đi.”
Fuse không hề biểu lộ tí cảm xúc nào mà ra yêu cầu.
Tuy trong thâm tâm rất biết ơn, nhưng anh ta lại không hề nói ra.
Và bộ 3 này cũng quen với nét tính cách đó rồi.
“Có kinh khủng lắm không? Dĩ nhiên—”
“Tôi chỉ muốn nhanh nhanh tắm một cái…”
“Rất tồi tệ, rất khó mà hòa giải cuộc khẩu chiến giữa Danna và Nee-san, tôi cứ nghĩ mình sắp bị đè chết mất luôn…”
Đó luôn là phản ứng của họ khi báo cáo kết quả của nhiệm vụ.
Thế nhưng, ánh mắt của họ lại không đùa tí nào.
Và, báo cáo bắt đầu.
Chiến đấu với các Ma vật trong hang động.
Đánh lừa được giác quan của người bảo vệ, Lam xà {Tempest Serpent}, rồi giải phong ấn trên cánh cửa và đi vào.
Xác nhận sự biến mất của Veldora…
Bên trong đó, họ đã điều tra khoảng 1 tuần, và xác nhận rằng hoàn toàn không có dấu hiệu nào của sự sống…
Và, điều đáng băn khoăn nhất…
“À, đúng rồi. Sau khi hoàn tất điều tra bên trong, chúng tôi ra ngoài… nhưng Lam xà {Tempest Serpent} không còn đó nữa!”
“Đúng đúng! Ma pháp thoát li của tôi không có tác dụng khi ở bên trong cánh cửa, nên tôi đã rất lo lắng không biết nên làm thế nào để thoát qua được Lam xà {Tempest Serpent}!”
“Tôi cũng đã tính dùng Ảo giác + Nguồn nhiệt làm mồi nhử, nhưng không có cơ hội! Aa. Nói thật, chuyến đi thì thuận lợi, nhưng chúng tôi rất lo sẽ không trở ra được nữa…”
Họ báo cáo như vậy.
‘Ây da, cái quái gì thế này? Đó, là Ma vật “A-“ Rank đấy. Là tồn tại mạnh nhất trong hang đấy.
Có lẽ, đến cả mình cũng không thể hạ được con Ma vật đó.
Và đó chính xác là lý do khiến cho tỉ lệ thành công của nhiệm vụ này giảm mạnh.’
Fuse nghĩ như thế.
Như vậy, tức là đã có chuyện gì xảy ra nơi đó rồi. Việc biết được là rất cấp thiết, Fuse kết luận.
“Được rồi, các bạn. Hãy nghỉ ngơi trong 3 ngày, sau đó, xin hãy tiếp tục điều tra về khu rừng!
Lần này, không cần thiết phải vào hang động! Hãy điều tra chung quanh thật kỹ lưỡng, và hãy cẩn thận!
Rồi, các bạn có thể đi!”
“Các bạn có thể đi! Được, chào!”
“Gì hả? 3 ngày!!! Hãy cho chúng tôi nghỉ ngơi thêm~!”
“Này này… Dẫu sao thì, tôi có nói gì cũng vô dụng thôi nhỉ?”
Tuy bọn họ lên tiếng như thế, nhưng Fuse không quan tâm.
Quan trọng hơn là cần phải sắp xếp những thôn tin họ mang về.
Chết tiệt, cái quái gì đang diễn ra trong khu rừng đó cơ chứ?
Fuse chìm sâu vào suy nghĩ.
Đột nhiên anh ta cảm thấy gì đó, bèn mở mắt ra, và nhận thấy ánh mắt uất hận của 3 người .
“Các người đang làm gì đó? Đi ra ngay!”
Nói thế, anh ta đưổi bộ 3 ra ngoài.
***
Hinata Sakaguchi đang rất chán.
Cô ta đang ở trong căn phòng riêng được dành cho của mình trong cung điện của Pháp hoàng quốc Thàn thánh Ruberius.
Thế giới này, buồn tẻ quá.
Khi lạc chân vào thế giới này, Hinata mới chỉ 15 tuổi.
Vào ngày khai giảng năm Nhất cao trung, cô ta đang trên đường đi về nhà, nhưng lại chẳng thấy có lý do nào để về cả.
Khi cô bước ngang qua một thần xã, nơi cô ngày ngày bước qua, một cơn gió mạnh ập đến.
Gió quá mạnh làm cô không thể mở mắt được, nên cô đành nhắm chặt mắt lại. Khi mở mắt ra, trước mắt cô là một quang cảnh không hề quen thuộc.
Hinata thấy rất vui.
Mẹ cô là một tín đồ tôn giáo, thường không có ở nhà, và luôn cố ‘sám hối’ để được giải phóng.
Cha cô, đã ‘bốc hơi’ từ lâu rồi.
Ông ta giận dữ từ việc thua nhiều tiền trong cuộc đua ngựa, và đã để lại những món nợ khổng lồ.
Mẹ cô thì tìm đến tôn giáo để lánh nạn vì không đựng chịu nổi sự bạo hành của ông.
Sau khi lên kế hoạch kỹ càng, Hinata giết cha mình, để giúp mẹ có thể nhận được món tiền bảo hiểm sinh mệnh của ông…
Chỉ phải chờ thêm một tí nữa thôi, là tiền bảo hiểm sẽ được chi trả rồi.
Bí mật không hề bị lộ ra.
Và thế là, cha cô bị xem như là mất tích. Tốt quá rồi.
Nhưng mà, nếu nghĩ kỹ lại, theo chiều sự việc, có lẽ cần thiết phải giết người thêm lần nữa.
Giết những kẻ trong tôn giáo có quan hệ với mẹ cô, và sớm muộn gì, có lẽ cũng sẽ đến lượt mẹ cô thôi.
Hinata rất điềm tĩnh phân tích tình hình.
Cho nên cô không hề muốn ở lại nhà…
Ở nơi này, không cần phải giết ai cả. Cô đã nghĩ vậy…
“Oi! Có một ở đây này!”
“Ô! Là một cô gái trẻ—! Tốt lắm!!”
“Trước khi đem bán, sao ta không hưởng thụ trước nhỉ?”
Trong khi nói chuyện, một nhóm đàn ông vây lấy Hinata.
‘Aa… Ở nơi này, cũng như vậy sao.’
Thế giới, đầy rẫy những tuyệt vọng.
Cô nghĩ như thế.
Thế giới tràn ngập những kẻ xấu, một thế giới như thế, phá hủy đi cho rồi!!!
TÔI, SẼ CƯỚP HẾT. SẼ TƯỚC ĐOẠT TẤT CẢ, CHẮC CHẮN LÀ VẬY!!!
《Xác nhận. 『Soán Đoạt Giả』 đạt được… Thành công.》
TÔI, LUÔN ĐÚNG. TÍNH TOÁN CỦA TÔI, LÀ KHÔNG CÓ SAI LẦM. KHÔNG BAO GIỜ!
VÀ SẼ KHÔNG THAY ĐỔI.
《Xác nhận. Unique Skill 『Số Học Giả』 đạt được… Thành công.》
‘Đột nhiên, tầm nhìn của tôi trở nên rõ hơn. Tâm trí đang mù mờ trở nên sáng rõ, và suy nghĩ trở nên sắc bén hơn.’
‘Những kẻ trước mắt, là những kẻ muốn tước đoạt của tôi, tôi sẽ tước đoạt của họ trước. Mạng sống của họ!’
Và rồi một cuộc tàn sát diễn ra.
Bởi chính đôi tay của một cô gái, 3 người đàn ông kia đã bị sát hại trong không đầy 5 phút.
Năng lực bản thân của cô gái vừa mới thức tỉnh năng lực, là vẫn chưa cao lắm.
Với ánh mắt lạnh lùng, cô gái né các đòn tấn công của đối thủ chỉ với chuyển động tối thiểu.
Cô tóm lấy ngực áo của một tên, và không ngần ngại móc đôi mắt hắn ra.
Vẫn giữ các ngón tay trong hốc mắt, cô nghéo chân gã đàn ông đang rên rỉ kia, và đập đầu hắn mạnh vào đất khi hắn ta ngã xuống.
Cô nhanh tay rút cây dao bên hông hắn ta, và cắt cổ hắn.
Xong một người.
Hai gã kia vẫn đang choáng trước cảnh tượng đó, không chờ cho chúng trấn tĩnh lại, cô vốc một nắm cát và ném vào mắt chúng.
Cát bay vào mắt làm một gã đàn ông tạm thời bị mù, rồi cô tung một cú thượng cước vào hắn.
Gã đàn ông bất tỉnh ngay.
Không hề liếc mắt, cô vòng ra sau lưng tên cuối cùng, rồi đâm con dao vào lưng hắn, nhắm vào vị trí trái tim.
Đúng như dự tính, lưỡi dao đâm xuyên qua khoảng trống giữa xương sườn trúng vào trái tim, khi cô rút dao, máu đỏ bắn vụt ra, và Hinata bị ‘lấm bẩn’.
Máu mới ấm áp làm sao.
Người đàn ông, không thể thốt lên điều gì, trở thành tử thi câm lặng.
Nhưng, vẫn còn sót lại một tên.
Hinata bước đến gần người đàn ông đang nằm trên đất, và ngồi xổm xuống.
Có thể chỉ cần gây sợ hãi, nhưng vẫn chưa xong đâu.
Tuy vậy, vẫn có khả năng gã vẫn còn đồng bọn.
Cô bèn nắm tóc và nhấc mặt gã lên.
Rồi dùng Unique Skill 『Soán Đoạt Giả』.
Ký ức và kỹ năng, toàn bộ đều bị tước đoạt, tên đàn ông chỉ còn là mảnh vỡ mà thôi.
Hinata liếc hắn một cái, rồi đâm dao vào cổ hắn.
Giết hắn là làm phúc cho hắn..
Đó là lần đầu tiên Hinata giết người trong thế giới này.
Từ những người cô giết về sau, tri thức và kỹ năng đều bị cô tước đoạt.
Hiện giờ, với những kỹ thuật đó làm bệ đỡ, cô đã có thể tự phụ rằng mình là một cường giả trên thế giới.
Từ lúc đó, đã 10 năm qua rồi.
Ngoài chuyện đó ra, cô không còn nhớ là mình đã giết bao nhiêu người rồi.
Người tốt, kẻ xấu, Hinata đều giết tất.
Bởi vì khi đứng trước thần linh, mọi người đều bình đẳng.
Kỳ lạ thay, ở nơi đây, cô có thể giết tất cả họ.
Cho nên. Ở nơi này, cô không còn là cô gái bình thường nữa.
Hoàn toàn là một kẻ sát nhân.
“Đầu lĩnh Đội Kỵ sĩ cận vệ trực thuộc Giáo Hoàng”, cô là một người đẹp với chức danh Đoàn trưởng Thánh Kỵ sĩ.
Thế cho nên, cô không thể tự do hành động được.
‘Nên, ai đó, làm ơn hãy nổi loạn đi.’
Cô đã nghĩ như thế.
Và, có ai đó gõ cửa phòng cô.
“Xin thứ lỗi. Hồng y Nicolas Schpeltas điện hạ xin được diện kiến.
Người có muốn gặp ngài ấy không, chúng ta nên trả lời thế nào?”
Nicolas?
Chắc chắn rồi, lão ta rất ‘quyến luyến’ mình…
“Ta sẽ gặp.”
Hinata chấp nhận gặp Nicolas.
Sự nhàm chán của cô ả sẽ được giảm đi bởi con cẩu trung thành kia.
(Hy vọng lão có thể giúp giết chút thời gian…)
Nở nụ cười như một thánh nữ, cô ả mơ tưởng điều đó.
———-Ghi chú của tác giả———-
Mục đích của nhóm Mạo hiểm giả gặp lúc đầu trong hang động là để điều tra.
Thực sự thì, những điều này nên để ở đâu trong câu chuyện nhỉ?
Giải thích tất cả những điều này từ phía của nhân vật chính, là rất khó khăn…
Các Unique skill 『Soán Đoạt Giả』 và 『Số Học Giả』.
Đều có tính năng tương tự như của nhân vật chính vậy đó.