Chương 1183 : Bằng Hữu Phương Xa
Chương 1183: Bằng Hữu Phương Xa
Tiễn Vệ Ninh cùng Nhâm Tiểu Túc yên lặng rời đi.
Mọi chuyện còn thuận lợi hơn so với họ tưởng. Khi Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn tới cản lại, Tiễn Vệ Ninh chỉ tháo mũ nhìn vào mắt đối phương, Kỵ Sĩ trên chiến mã lập tức xuống ngựa hành lễ với Tiễn Vệ Ninh.
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
"Không ngờ gương mặt này của ngươi lại chính là giấy thông hành. Xem ra địa vị của Tiền hội trưởng trong Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn rất cao a.”
Quân hàm trong Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn của Tiễn Vệ Ninh là Thánh Điện Kỵ Sĩ, tương đương với lữ trưởng, đoàn trưởng ở Trung Thổ. Cho nên binh lính bình thường sao có thể không nhận ra hắn?
Bất quá lúc này Tiễn Vệ Ninh vô cùng cung kính với Nhâm Tiểu Túc, hắn cười khổ nói:
"Đại nhân không cần gọi ta là Tiền hội trưởng, gọi ta Tiểu Tiền là được rồi…”
"Được rồi… "
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm:
"Yên tâm, về sau ngươi sẽ nhận ra quyết định hôm nay của ngươi chính xác đến cỡ nào. Chúng ta tụ hợp với nhóm Tiểu Mai trước rồi lập tức ra khỏi thành, rời khỏi mảnh đất thị phi này. Khi đó còn không phải là trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá nhảy à?"
Vốn Tiễn Vệ Ninh tự xưng là Tiểu Tiền, trong lòng còn có chút đắng chát.
Nhưng hiện tại hắn nghe Nhâm Tiểu Túc gọi Mai Qua là Tiểu Mai, trong chớp mắt như đã lấy lại được thăng bằng.
Nhân loại kỳ quái như vậy đó, không quan tâm vận mệnh ngươi bi thảm ra sao. Chỉ cần ngươi phát hiện có người giống ngươi, trong chớp mắt nội tâm sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Sau đó cũng không kháng cự vận mệnh nữa mà đổi thành nghênh đón nó…
Hiện tại Nhâm Tiểu Túc cmar thấy, Tiểu Mai và Tiểu Tiền bên cạnh mình, một người là Vu Sư, một người là Kỵ Sĩ, thành viên phụ tá đắc lực của tổ chức dần hình thành rồi.
Hiện giờ hắn cũng coi như đại nhân vật, cần vài tùy tùng gì gì đó chứ.
Tuy tùy tùng chưa chắc có tính thực tế cao nhưng thời khắc mấu chốt có thể làm nền. Tựa như bên cạnh đạo trưởng trong truyện xưa thường có đồng tử Thanh Phong, Minh Nguyệt vậy đó.
...
Nghi thức tế điện trước thánh đường Winston bị người quấy thành một trò hài, gia chủ Winston thật vất vả mới dừng khóc, ngay sau đó lập tức bị gia chủ Berkeley đuổi tới phía tây cản gia tộc Voss.
Voss là gia tộc phụ thuộc Tudor, mắt nhìn thấy phương bắc Tudor kỵ sĩ đoàn buông xuống, thế lực khắp nơi đã rục rịch ngóc đầu dậy.
Ngay lúc này, bên ngoài cửa thành đã bị phong tỏa xuất hiện một đoàn người kỳ lạ. Hỏa Diễm Kỵ Sĩ đứng trên thành nhìn xuống dưới, thấy được đám quái vật sắt thép to lớn chẳng biết từ đâu mà tới.
Có người báo việc này lên cho gia chủ Berkeley, muốn hỏi xem nên làm gì bây giờ.
Kết quả gia chủ Berkeley tự thân xuất mã, ra khỏi thành nghênh tiếp, thậm chí còn sai người trải thảm hồng trên đường đi.
Chỉ có thành viên trung tâm chân chính của gia tộc Berkeley mới biết, đây là bằng hữu đến từ phương xa của họ, mà những quái thú sắt thép kia là xe tải quân dụng của Trung Thổ.
Đối phương đi đường vòng thật lớn, thậm chí không ngại tiến vào những nơi nguy hiểm chỉ để vận chuyển xe vũ khí này tới vương quốc Vu Sư.
Phía sau xe tải quân dụng là từng chiếc xe được đắp vải quân lục lên, không ai biết phía dưới là gì.
Xe tải kéo dài tới mấy chục chiếc, xếp một hàng thật dài ở ngoài cửa thành.
Những vũ khí này, chính là lễ vật bằng hữu phương xa mang đến.
Đây không phải lần đầu tiên nhóm người Trung Thổ này đến đây.
Cửa thành Winston mở ra, gia chủ Berkeley cưỡi ngựa trắng thong dong ra khỏi thành, hắn cười nói với người trẻ tuổi đeo kính râm đứng trước đoàn xe:
"Bằng hữu của ta, đã lâu không gặp!"
Gia chủ Berkeley nhảy xuống ngựa mở hai tay ra, đi tới ôm người trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi tháo kính râm xuống, cùng ôm gia chủ Berkeley:
"Michelle các hạ tôn kính, theo hứa hẹn, đồ vật ta đã mang đến. Đêm nay ngài có thể tới núi hoang kiểm tra uy lực của nó, Kỵ Sĩ Đoàn của Tudor trước mặt nó chỉ là trò chê cười thôi.”
Gia chủ Berkeley đi tới sau thùng xe tải, xốc tấm màn che thì thấy vô số khí giới màu đen tỏa ra mùi hương của dầu sau khi được bảo dưỡng.
Chỉ là gia chủ Berkeley mặc áo choàng hồng phía trên giáp bạc, đối mặt với vũ khí hiện đại hóa trông rất đối lập nhau.
Gia chủ Berkeley không chờ tới tối mà lập tức sai người dẫn 20 tù phạm tới, tháo gông xiềng rồi để họ chạy đi:
"Chạy đi, hôm nay các ngươi có cơ hội chạy trốn, gia tộc Berkeley đại biểu thần linh tuyên bố các ngươi vô tội."
Đợi đám tù phạm chạy xa mấy trăm mét, người trẻ tuổi từ Trung Thổ thong thả kêu người lắp đặt súng máy hạng xuống đất.
Giá ba chân được đóng đinh cắm sâu vào đất cát.
Người trẻ tuổi lắp đạn một hộp dây đạn vào súng, rồi hung hăng bắn phá.
Lúc này, những tù phạm đó đã chạy vô cùng xa, từ cửa thành nhìn ra chỉ thấy bóng lưng đám tù phạm nhỏ như lá cây.
Nhưng người trẻ tuổi vừa bắn, từng viên đạn dài bằng lòng bàn tay phóng ra ngàn thước, quét sạch hơn 20 tù phạm kia!
Gia chủ Berkeley và Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn hai mặt nhìn nhau. Loại vũ khí mang tính sát thương cao trong chớp mắt khiến họ nhận ra, dù họ có cưỡi chiến mã cũng không thoát được!
Trên thực tế, 17 năm trước từng có lão binh nói uy lực của vũ khí hiện đại trong trận chiến với cứ điểm 178. Lúc trước vương quốc Vu Sư đông chinh đều là dùng mạng để đối đầu với vũ khí nóng.
Từ đó về sau, nhóm Vu Sư không nhắc gì tới chuyện đông chinh nữa.
Hiện giờ họ mới hiểu vũ khí nóng của người Trung Thổ có sức mạnh kinh khủng bực nào.
Đây là đại nạn của kỵ binh. Hoặc là nói, trước mặt vũ khí nóng của Trung Thổ, tất cả lực lượng quân sự của vương quốc Vu Sư đều sẽ lâm vào đại nạn.
Gia chủ Berkeley đứng từ xa quan sát đám tù phạm đã chết đó, sắc mặt ngưng trọng không biết đang nghĩ gì.
Bất quá hắn rất nhanh đã nở nụ cười.
"Đi thôi, đêm nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi bằng hữu phương xa… "
Gia chủ Berkeley cao giọng hô, nói xong hắn lôi kéo cánh tay người trẻ tuổi tiến vào trong thành:
"Vương tiên sinh, không biết những vũ khí khác có uy lực này không?"
Vương Văn Yến cười nói:
" Cũng không chênh lệch lắm."
Bấy giờ, gia chủ Berkeley đột nhiên nhớ tới một chuyện khác:
"Đúng rồi, Vương tiên sinh hẳn hiểu rất rõ Trung Thổ, ta thật muốn hỏi Vương tiên sinh vài chuyện a.”
Vương Văn Yến nói:
"Gia chủ cứ việc hỏi."
"Trung Thổ có ai có thể khống chế xe lửa không? Có ai có thể trong chớp mắt mặc trọng giáp vào người? Mà xe lửa như đi ra từ hư vô, không giống khoa học kỹ thuật hiện đại. Ngược lại càng giống Vu Thuật của chúng ta hơn..."
Khi gia chủ Berkeley nói tới chỗ đây, hắn chợt phát hiện bước chân Vương Văn Yến dừng lại, hơn nữa biểu tình đặc biệt dị thường.