Đệ Nhất Danh Sách Chương 1184 : Ngươi Hẳn Nên Cảm Thấy Vui



Chương 1184 : Ngươi Hẳn Nên Cảm Thấy Vui




Chương 1184: Ngươi Hẳn Nên Cảm Thấy Vui

Đây không phải lần đầu tiên Vương Văn Yến tới vương quốc Vu Sư. Trước đây, khi Vương Thánh Tri cứu Nhâm Tiểu Túc ở bờ sông.

Lúc ấy hắn cũng đi cùng Vương Thánh Tri, đến Hà Cốc rồi một mình vượt qua biên cảnh Tây Bắc, đi tới vương quốc Vu Sư.

Loại ngươi như Vương Thánh Tri, Khánh Chẩn, từ trước đến nay ánh mắt cao và xa hơn hẳn người thường.

Cho nên, khi Vương thị và Tây Bắc thông thương, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, hiểu rõ phải làm quen với vị láng giềng này của Tây Bắc.

Tựa theo lời của P5092, hiện giờ nguy cơ lớn nhất của Tây Bắc là đối mặt với Vu Sư cùng sự giáp công của lớn nhất.

Bất kể thực lực vương quốc Vu Sư thế nào, cứ điểm 178 cũng khó lòng giải quyết được vấn đề hai phía thụ địch.

Đương nhiên Vương Thánh Tri có thể nghĩ tới chuyện này cũng nhờ kế hoạch thu gom thổ phỉ ở Hà Cốc của Khánh Chẩn. Vương Thánh Tri dựa vào đó mà chế định sách lược mới cho Vương thị.

Nếu Trương Cảnh Lâm nguyện ý tiếp nhận việc quản chế từ Trung Nguyên, hoàn thành thống nhất tất cả hàng rào liên minh, như vậy bước này không cần dùng đến.

Nhưng nếu Trương Cảnh Lâm không chịu, vậy Vương thị và Tây Bắc chỉ có thể không chiến không thôi.

Hiện giờ Vương Văn Yến mang theo sứ mạng lần nữa đi đến vương quốc Vu Sư, đạt thành quan hệ lợi dụng lẫn nhau cùng gia tộc Berkeley. Hắn đưa vũ khí, trợ giúp đối phương thống nhất vương quốc Vu Sư, từ đó, vương quốc Vu Sư lần nữa sẽ trở thành mối uy hiếp cho cứ điểm 178.

Mà gia chủ Berkeley hiểu rõ điều này, hắn cũng chỉ muốn lợi dụng Vương thị mà thôi. Nói không chừng lúc này dấu diếm sát tâm gì đó với Vương thị.

Vương Văn Yến không quan tâm những cái này, lấy năng lực hóa thành khói đen của hắn, trừ phi Vương Uẩn ở đây, bằng không không ai có thể giết hắn được. Đây là lý do Vương Văn Yến có thể bí mật hoạt động bên ngoài.

Chỉ là, khi Vương Văn Yến nghe mấy chữ đoàn tàu tới từ hư vô, khôi giáp nháy mắt được mắt lên người. Hắn lập tức muôn quay người chạy về Trung Nguyên.

Hắn tới đưa vũ khí, chứ không muốn tới tặng luôn cái mạng!

"Michelle các hạ tôn kính… "

Vương Uẩn thấp giọng nói:

"Ta còn chút việc, nếu không chúng ta hẹn lại lần sau nhé?"

Sắc mặt gia chủ Berkeley cứng đờ, hắn cũng không phải người ngu, vì vậy lập tức hỏi:

"Vì sao ta vừa nhắc tới chuyện này Vương tiên sinh liền muốn trở về Trung Nguyên. Rốt cuộc hắn là ai, Vương tiên sinh nhất định biết, kính xin Vương tiên sinh giải thích nghi hoặc cho ta."

Vương Văn Yến có chút do dự, sau đó hít một hơi sâu, nói:

"Không bằng Michelle các hạ trước hãy ta nói ta nghe chút, hắn đã làm gì ở vương quốc Vu Sư đi?”

Gia chủ Berkeley kể lại chuyện ở thành Winston, tỷ như có bao nhiêu người chết, hai đoàn tàu hơi nước gây ra hậu quả gì cùng tố chất thân thể cường đại của đối phương.

Vương Văn Yến thở dài:

"Đúng là hắn rồi. Vu Sư các ngươi đánh nhau với cứ điểm 178 hơn trăm năm, vị đại khai sát giới trong thành Winston này chính là Tư lệnh đời kế tiếp của cứ điểm 178.”

Gia chủ Berkeley hơi nheo mắt:

"Thì ra là thế, chỉ là ta chưa từng nghĩ đến Trung Thổ lại có biến hóa lớn như vậy, xuất hiện một người phi phàm.”

Hắn nhìn hướng Vương Văn Yến, cười nói:

"Vì sao Vương tiên sinh chưa từng nói qua với ta.”

Vương Văn Yến cười đáp:

"Chỉ mới xuất hiện vài năm gần đây thôi, không đáng nhắc tới."

Chuyện siêu phàm giả đương nhiên quan trọng, chung quy hiện tại có vài người mang nặng lực vô cùng đáng sợ. Ví dụ như Nhâm Tiểu Túc mà nói, muốn lấy đầu người đứng đầu tập đoàn chẳng khác nào lấy vật trong túi. Sao có thể không đáng nhắc tới chứ?

Thế nhưng vương quốc Vu Sư với Vương thị mà nói chỉ là công cụ lợi dụng mà thôi. Dù Vương Thánh Tri và Vương Văn Yến có ngu cũng chỉ cung cấp vũ khí, không bán tin nội bộ của Trung Nguyên đi.

Đợi giải quyết xong cứ điểm 178, sớm muộn gì cũng có một ngày Vương thị xua quân tới vương quốc Vu Sư, giải quyết căn bệnh nan y này.

Vương Văn Yến và gia chủ Berkeley tự hiểu ý nhau, nhìn nhau cười cười. Lúc này, gia chủ Berkeley đột nhiên nói:

"Đúng rồi, Vương tiên sinh, ta còn có tin này, ngươi từng nghe qua ai có năng lực xuyên qua Ám Ảnh Chi Môn bạt tai người khác không?”

"À?"

Vương Văn Yến sửng sốt một chút rồi nói:

"Theo như Michelle các hạ nói, đó vẫn là vị Thiếu soái kia của cứ điểm 178 đó…”

Hiện giờ, Vương thị đã sớm xem Nhâm Tiểu Túc là nhân vật trọng điểm cần quan sát. Mà Nhâm Tiểu Túc từng ra tay ở không ít hàng rào, Ám Ảnh Chi Môn không còn là bí mật gì nữa.

Sắc mặt gia chủ Berkeley xanh mét, trò khôi hài ở thánh đường Vaduz cùng trò khôi hài sáng nay đều do người này cả? Ngươi này cố tình nhắm vào gia tộc Berkeley sao?

Gia chủ Berkeley cau mày:

"Vương tiên sinh có biết vì sao hết lần này tới lần khác người này cứ đối nghịch với gia tộc Berkeley không?"

Vương Văn Yến nghĩ nghĩ rồi nói:

"Lấy sự hiểu biết của ta với con hàng này, ta cảm thấy có lẽ là hắn rảnh quá không có chuyện gì đã làm."

Gia chủ Berkeley:

"? ? ?"

Trên đời lại có con hàng khiến người ta nhức trứng như vậy!?

Cơ mà Vương Văn Yến nghĩ mãi thông, tại sao Nhâm Tiểu Túc vẫn để gia chủ Berkeley sống. Nếu đối phương có thể mở ra Ám Ảnh Chi Môn tán người, thì đây một đao cũng không phải việc khó gì a.

Sau một khắc cúi đầu trầm tư, Vương Văn Yến bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Hắn đã hiểu được, Nhâm Tiểu Túc muốn ngồi xem chiến tranh Vu Sư, sau đó mới xuất hiện thu thập tàn cuộc.

Nếu gia chủ Berkeley chết, cuộc nội chiến này sẽ không xảy ra.

Đầu óc Vương Văn Yến rất nhanh nhạy, bằng không hắn cũng không thể một mình làm việc bên ngoài.

"Michelle các hạ… "

Vương Văn Yến vô cùng trịnh trọng nói:

"Cá nhân ta cho rằng, tuy nội chiến sắp xảy ra nhưng hy vọng ngươi có thể hiểu rõ một việc. Đối thủ cuối cùng của ngươi tuyệt đối không phải Tudor và Normand, mà chính là vị Thiếu soái của cứ điểm 178 này. "

Gia chủ Berkeley cau mày nói:

"Người này có thể khiến Vương tiên sinh kiêng kỵ như vậy?"

"Không chỉ kiêng kị… "

Vương Văn Yến lắc đầu:

"Ta nói thật với ngươi, nếu ta biết hắn đang ở đây, phản ứng đầu tiên của ta là chạy! Không phải là ta nhát gan, Michelle các hạ, nếu ngươi biết hắn từng làm gì tại Trung Thổ, vậy ngươi hẳn nên vui mừng vì thành Vaduz và thành Winston vẫn còn.”

"Người này có danh vọng lớn như vậy ở Trung Thổ ư?”

Gia chủ Berkeley bình tĩnh hỏi.

Vương Văn Yến cảm khái:

"Nếu ngươi nói đây là danh vọng, kỳ thật cũng đúng.”

"Hắn tên gì, Vương tiên sinh có thể cho ta một bức họa để ta truy nã hắn không?”

Gia chủ Berkeley nói.

"Hắn tên Nhâm Tiểu Túc, bức họa ta có thể cung cấp nhưng ta chân thành đề nghị, gia tộc Berkeley các ngươi không nên truy nã hắn… "

Vương Văn Yến nói:

"Chuyện các ngươi phải làm hiện tại là tìm biện pháp để cho Normand và Tudor truy nã hắn."

"Đợi một chút, Nhâm Tiểu Túc?"

Gia chủ Berkeley kêu một Thánh Điện Kỵ Sĩ tới, nghi ngờ hỏi:

"Đây không phải tên của người hầu cận bên cạnh Mai Qua à?”


Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện