Chương 1186 : Đường Núi
Chương 1186: Đường Núi
Lúc Nhâm Tiểu Túc tập kích thành Winston, Vương Văn Yến đã biến mất.
Hắn không đợi Nhâm Tiểu Túc rời đi rồi quay lại mà triệt để ẩn giấu.
Vương Văn Yến cũng không nói thật với Nhâm Tiểu Túc, hắn nói hắn tới một mình nhưng một mình hắn làm sao vận chuyển mấy chục chiếc xe tải tới vương quốc Vu Sư a.
Cho nên, chi binh sĩ đi cùng hắn vẫn đang đợi hắn. Hiện tại, chi binh sĩ đó đảm nhiệm chức giáo quan, huấn luyện người của Berkeley sử dụng vũ khí…
Tường thành Winston lần nữa sụp đổ một khúc. Nhưng lần này phản ứng gia tộc của Berkeley rất khác thường, họ không truy nã địch nhân, ngược lại bắt đầu tự chỉnh đốn nội bộ.
Gia chủ Berkeley hạ lệnh, từ hôm nay trở đi, tất cả Vu Sư trong gia tộc đều phải mặc khôi giáp bất kể thời tiết, cùng tác chiến với Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn.
Mỗi sáu Vu Sư thành một tổ, toàn bộ đều gia nhập vào Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn.
Động thái này không phải muốn nâng cao sức chiến đấu của Hỏa Diễm Kỵ Sĩ, mục đích chủ yếu là che dấu Vu Sư trong số Kỵ Sĩ, tránh có người ám sát.
Nhâm Tiểu Túc đã giúp gia chủ Berkeley thấy rõ, đồng thời giúp hắn hiểu được một đạo lý: Thì ra trên đời này thật sự có người có thể dễ dàng đối phó Vu Sư.
Hệ thống chiến đấu của Vu Sư đối diện đối phương còn chẳng chịu nổi một kích.
Lúc này gia chủ Berkeley đã rõ, thiếu niên tên Nhâm Tiểu Túc kia là muốn lợi dụng nội chiến trong vương quốc Vu Sư làm suy yếu lực lượng Vu Sư.
Điều này đem tới cảm giác khuất nhục cho hắn. Hắn chủ động dấy lên binh biến và bị người ép phải dấy lên binh biến là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Điều khiến hắn bất đắc dĩ nhất là hắn thật sự không thể ngừng lại.
Gia chủ Berkeley vốn muốn phái người tìm Normand, Tudor nói: Đừng đánh nữa, hiện tại vương quốc Vu Sư đụng phải địch nhân vô cùng đáng sợ. Chúng ta đánh tiếp chỉ tiện nghi cho người ngoài. Các ngươi nhìn đi, Berkeley ta thiếu chút nữa diệt tộc chỉ trong một đêm đấy.
Nhưng hai nhà đó sẽ tin sao? Tin cái quỷ a.
Tựa như gia chủ Berkeley vậy, nếu hắn không tận mắt thấy Nhâm Tiểu Túc sinh mãnh như thế, hắn cũng không tin lời Vương Văn Yến nói a.
Hơn nữa, lúc này tên đã lên dây, không bắn không được.Tudor Kỵ Sĩ Đoàn cùng Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn đã xuất phát, ai biết những gì gia chủ Berkeley nói có phải thật không hay chỉ là một âm mưu?
Berkeley ngươi dấy lên chiến tranh trước, giết Đại Vu Sư Kael của Tudor, hiện tại ngươi nói không đánh là không đánh sao? Nằm mơ đi!
Cho nên, chuyện bây giờ gia chủ Berkeley có thể làm tranh thủ thời gian chuẩn bị chiến đấu. Sau đó thầm cầu nguyện, chỉ mong mọi chuyện có thể như lời Vương Văn Yến nói: Nhờ Nhâm Tiểu Túc chế tài Tudor cùng Normand.
Hừng sáng, Nhâm Tiểu Túc đã trở lại chỗ của đám Tiểu Mai.
Tất cả mọi người đã sớm tỉnh lại, nhìn thấy Nhâm Tiểu Túc thì gấp rút hỏi:
"Sao bây giờ ngài mới trở về, không sao chứ?"
Nhâm Tiểu Túc cười lắc đầu:
"Yên tâm, Berkeley không có chuyện gì đâu, ta ra tay tự có nặng nhẹ."
Đám Tiễn Vệ Ninh ở bên cạnh nghe hắn nói vậy thì nhất thời chấn kinh rồi, cái logic quái quỷ gì đây?
Tiểu Mai ở một bên độc miệng nói:
"Ta hỏi ngươi có sao không a."
"Tất nhiên là không…"
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn về phía Tiễn Vệ Ninh:
"Dựa theo kế hoạch, có phải chúng ta nên đi tìm Normand không?"
"Đúng vậy đại nhân… "
Tiễn Vệ Ninh cung kính nói:
"Dựa theo tin tức, Quang Minh Kỵ Sĩ đoàn cùng Tudor Kỵ Sĩ Đoàn đã chia làm hai đường xuất phát. Lúc này Tudor từ đông xuôi nam, Normand thì từ tây xuôi nam, chúng ta muốn tìm Normand, có phải là đi đường vòng không?"
"Ồ… "
Nhâm Tiểu Túc cười như không cười nhìn phía Tiễn Vệ Ninh:
"Xem ra đêm qua đã biết thêm tin tức gì rồi ha. Biết ta không phải người của Normand?"
Tiễn Vệ Ninh vội vàng cúi đầu xuống thấp hơn:
"Ừ, bất quá ta đã tuyên thệ thuần phục ngài. Đối với Kỵ Sĩ mà nói, chỉ cần ngài không ruồng bỏ chúng ta, cả đời chúng ta đều sẽ trung thành với ngài."
Chuyện Nhâm Tiểu Túc tới từ Trung Thổ cũng không phải bí mật gì. Còn có hai tên miệng rộng Lý Thành Quả cùng Lưu Đình trong đội ngũ, Tiễn Vệ Ninh không cần làm gì cũng có thể biết.
Cho nên, nếu Nhâm Tiểu Túc đến từ Trung Thổ, vậy khẳng định không có liên quan gì tới Normand rồi.
Ban đầu, khi Tiễn Vệ Ninh vừa mới biết, hắn cảm thấy bản thân như đã bị lừa gạt, nhưng tối hôm qua Mai Qua nói với hắn một câu: Đừng nên nghĩ nhiều, có lẽ đi theo Nhâm Tiểu Túc sẽ có nhiều kinh hỉ hơn so với đi theo Normand đấy.
Giờ này khắc này Tiểu Mai đã dần hướng về Tây Bắc, thậm chí còn giúp Nhâm Tiểu Túc an ủi những người mới tới.
Nhâm Tiểu Túc nhìn xem Tiễn Vệ Ninh:
"Ngươi biết ta muốn làm gì không?"
"Đương nhiên đại nhân muốn tọa sơn quan hổ đấu, như vậy mới phù hợp nhất với lập trường của đại nhân ngài… "
Tiễn Vệ Ninh cung kính nói:
"Trận nội chiến này có thể sẽ khiến trong vòng 20 năm, vương quốc Vu Sư vô pháp xâm chiếm cứ điểm 178."
"Không đủ… "
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
"20 năm không đủ với điều ta muốn.”
"Vậy đại nhân hy vọng bao lâu?"
Tiễn Vệ Ninh sửng sốt, hắn cảm thấy tranh thủ được 20 năm đã là rất xa rồi.
Nhâm Tiểu Túc đáp:
"Ta hy vọng là vĩnh viễn."
Có mục tiêu này nghe qua không thực tế nhưng hắn có cơ sở tự tin để đạt được.
"Bất quá, bây giờ ta còn một chuyện khác muốn làm… "
Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ rồi nói:
"Cho nên tạm thời không thể tham gia trận chiến tranh này ngay."
"Vậy đại nhân tính thế nào?"
Tiễn Vệ Ninh hỏi.
"Chúng ta tránh mặt Kỵ Sĩ Đoàn xuôi nam của Normand cùng Tudor… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Trước hết cứ để bọn họ chiến đấu một thời gian ở chiến trường phía nam đi. Chúng ta đi đến Căn Đặc thành!"
Manh mối về hậu nhân của Russell đã xuất hiện, Nhâm Tiểu Túc nóng lòng tìm kiếm thân thế của mình. Dựa theo tiến độ manh mối cung điện thông báo, có lẽ nhiệm vụ này sẽ được hoàn thành khi hắn tới Căn Đặc thành.
"Có cách nào vượt qua Kỵ Sĩ Đoàn đi về phía bắc không?”
Nhâm Tiểu Túc hỏi Tiễn Vệ Ninh.
"Có… "
Tiễn Vệ Ninh nghĩ nghĩ rồi nói:
"Có một con đường núi mà Berkeley phát hiện từ mấy năm trước. Tuy có chút vắng vẻ nhưng ngựa có thể đi qua.”
"Đường này được phát hiện thế nào?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
"Biết được từ miệng của một nhóm buôn lậu bị bắt được… "
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Những con buôn này tránh cửa khẩu thu thuế nên dùng lừa vận chuyển hàng hóa thông qua con đường nhỏ này. Về sau Berkeley vây quét nạn buôn lậu nên đã phát hiện ra.”
"Đi, vậy đi đường này… "
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm nói:
"Tiểu Tiền a, những chuyện này về sau sẽ được ghi vào công lao của ngươi. Đến lúc đó chúng ta luận công ban thưởng."
Tiễn Vệ Ninh vội vàng cúi đầu cảm ơn. Bất quá hiện tại hắn căn bản không có tâm tình suy nghĩ về những chuyện này. Hắn chỉ hy vọng bản thân có thể tiếp tục sống sót trong loạn cục này là được…
Cho nên lời này của Nhâm Tiểu Túc không có lực hấp dẫn gì quá lớn với hắn.
Kết quả lúc này Nhâm Tiểu Túc lấy năm viên từ Chân Thị Chi Nhãn từ trong cung điện ra. Năm viên đá lẳng lặng nằm trong tay Nhâm Tiểu Túc, mà hai mắt Tiễn Vệ Ninh nhìn mãi không rời.
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm nói:
"Trong tương lai, đây sẽ là của các vị, hiện tại có động lực chưa?"