Chương 1192 : Tấm Ảnh Cũ
Chương 1192: Tấm Ảnh Cũ
Mai Qua, nickname Tiểu Mai, không có bổn sự gì, gia đạo sa sút, còn bị gia tộc Vu Sư đỉnh cấp chèn ép đi chăn dê ở biên thùy hai năm, cô nương thanh mai trúc mã nhà mình cũng bị người khác cướp đi làm vị hôn thê.
Loại người này sống trên đời có thể nói là đau buồn vô cùng.
Nói thật, một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Nhâm Tiểu Túc chọn Mai Qua làm người phụ trách phân bộ Tây Bắc là vì… hắn có chút đồng tình với đối phương….
Thế nhưng, giờ khắc này Nhâm Tiểu Túc thật sự hết hồng. Lúc trước hắn cho cho rằng khắp thiên hạ này, chỉ có hắn và Dương Tiểu Cận mới là tình cảm thuần túy nhất. Hiện tại xem ra, Tiểu Mai cùng Tiểu Hạ cũng là một truyền kỳ a.
Một cô nương sắp kết hôn với người khác nhưng vẫn lặng yên nhờ người nhét tiền cho bạn trai cũ. Thật sự là một đoạn chuyện tình yêu buồn.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc có phần nghi hoặc:
"Các ngươi đưa tiền thì cần gì lén lén lút lút như vậy? Quang minh chính đại đưa không tốt hơn à."
Trần Tĩnh Xu im lặng hai giây rồi nói:
"Đương nhiên còn muốn giúp A Hạ lấy lại vài thứ.”
Nhâm Tiểu Túc thăm dò:
"Thư tình?"
Thời điểm này, Trần An An biến sắc:
"Sao ngươi biết?"
"Ta chỉ thuận miệng nói đại thôi…. "
Nhâm Tiểu Túc cảm khái.
Lúc trước, khi Trần An An nói muốn trộm sách, Nhâm Tiểu Túc đã suy tư rất lâu. Một tên Vu Sư cùi bắp như Mai Qua đến cùng có sách gì đáng trộm. Coi như Quy tắc chung Vu Thuật đi nữa cũng đã bị cắt bỏ sự thật, không còn giá trị nữa rồi.
Cho nên, “sách” tương đối đặc thù chỉ còn lại thư tình.
Lúc trước Mai Qua ngu ngốc cầm đưa thư tình ra, hắn thật là chó ngáp phải ruồi, đoán đúng rồi.
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Trần Tĩnh Xu:
"Nếu nàng là hậu nhân Russell, vì sao không đi theo các ngươi sống dưới mặt đất, ở trên mặt đất làm gì cho nguy hiểm?”
Dựa theo lời Mai Qua nói, vị Hạ cô nương này vẫn luôn sống trên mặt đất, cũng là hậu nhân cuối cùng của Russell được giấu ngay dưới mí mắt Tudor.
Điều này thật sự quá nguy hiểm a.
"Có tôi tớ phản bội, tự nhiên cũng sẽ có tôi tớ trung thành… "
Lần này tới phiên nam tử dẫn đường tháo mũ ra trả lời:
"Lúc trước vì giúp hậu nhân Russell giấu kín hành tung, tất cả 17 vị tôi tớ còn dư lại của Russell đều hy sinh. Họ dẫn theo hậu nhân Russell trốn khỏi Căn Đặc thành. Nhưng lúc đó vương quốc Vu Sư đang trong thời kỳ xây dựng, cả vương quốc gia chỉ có mỗi thành trì là Căn Đặc thành, họ không có kinh nghiệm sinh tồn, hơn nữa còn phải đối mặt với sự truy đuổi của Tudor."
Nam tử dẫn đường đã đến tuổi trung niên, trên mặt đối phương có một vết sẹo thật dài, từ trán một mực kéo dài xuống dưới.
Nhâm Tiểu Túc vừa nhìn liền biết vết sẹo này là do bị đao gây ra. Hắn thậm chí còn có thể đoán được tình cảnh chiến đấu khí ấy:
Lúc đó, có người đối mặt chém nam tử. Nam tử chỉ kịp né qua một nửa, lúc này mới xem như tránh được một kiếp nạn.
"Cuối cùng, bọn họ mạo hiểm đưa hậu nhân Russell về Căn Đặc thành, gửi nuôi ở trong một gia đình… "
Nam tử tiếp tục nói:
"Đây là gia đình tôi tớ trước kia của Russell, vì một lần trộm cắp đã bị Russell trục xuất khỏi gia môn, tùy ý bọn họ tự sanh tự diệt. Thế nhưng khi nguy hiểm tới gân, họ lại là người hy sinh lớn nhất vì hậu nhân Russell."
Nhâm Tiểu Túc tự nhủ, mị lực của Russell quả nhiên rất mạnh, không hổ là nhân vật truyền kỳ một đời, vẫn được tôi tớ bị trục xuất khỏi gia môn xem như cha mẹ mà phụng dưỡng.
Bất quá hắn cũng hiếu kỳ:
"Hy sinh lớn nhất? Bọn họ hy sinh cái gì?"
Nam tử nhìn Nhâm Tiểu Túc nói:
"Bấy giờ, Căn Đặc thành giới nghiêm, Tudor treo thưởng cho ai có được manh mối về hậu nhân Russell. Lúc đó nhà nào có gió thổi cỏ lay gì cũng đều bị người khác báo cáo lên. Nhà tôi tớ kia đột nhiên có thêm một đứa bé, nhất định không thể gạt được láng giềng, cho nên vị tôi tớ này đã giết con mình rồi chôn sau hậu viện, sau đó xem con của Russell như con mình để nuôi nấng. May mà tuổi tác hậu nhân Russell cùng con trai tôi tớ tương tự, lúc này mới có thể qua một kiếp."
Nhâm Tiểu Túc ngây ngẩn cả người:
"Hy sinh quá lớn."
Thế gian này, mọi người thường nói hổ dữ không ăn thịt con, con mình sinh ra là cảm tình huyết mạch tương liên, nhưng vị tôi tớ này vì bảo hộ huyết mạch chủ cũ mà hy sinh con mình.
"Hơn 100 năm tiếp theo, hậu nhân Russell thay tên đổi họ, tiếp tục sống trong gia tộc vị tôi tớ kia. Họ truyền đời cho nhau, chờ đợi cơ hội báo thù… "
Nam tử nói:
"Mãi đến vài thập niên trước, chúng ta mới tìm được manh mối về họ."
"Cho nên các ngươi đã bắt đầu trù tính kế hoạch báo thù?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Không sai, những gì gia tộc Tudor thiếu Thánh Đường, thiếu Russell đều phải hoàn lại… "
Nam tử nói.
"Vậy mắc gì kéo Tiểu Mai ngu ngốc vào, các ngươi muốn lợi dụng hắn sao?"
Nhâm Tiểu Túc khó hiểu.
"Đương nhiên không phải, Mai Qua là người A Hạ cô nương thật lòng đối đãi. Hai người lớn lên bên nhau, chỉ là về sau, A Hạ cô nương vì cừu hận gia tộc đã thay đổi ý định… "
Nam tử nói:
"Nàng dùng thiên tài của mình xuất hiện trong tầm mắt mọi người, khiến trưởng tôn Tudor thích mình, dùng cái này để đạt được tư cách tiến vào Tudor. Vu Sư Mai Qua là một sự ngoài ý muốn mỹ lệ, nhưng đứng trước cừu hận gia tộc, nàng chỉ có thể lựa chọn buông tay tình yêu của mình. Vì không liên lụy tới Mai Qua, nàng muốn chúng ta thu hồi thư tình, cũng muốn báo cho Mai Qua biết hãy đoạn tuyệt mối quan hệ này.”
Trần Tĩnh Xu bổ sung:
"Nêu không có sự xuất hiện của ngươi, hết thảy sẽ được tiến hành dựa theo kế hoạch của chúng ta."
"Sau khi báo thù thì sao?"
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Các ngươi định làm thế nào?"
"Về sau sẽ tôn A Hạ cô nương làm người đứng đầu, tiếp tục biến cách… "
Nam tử nói:
"A Hạ cô nương rất có chủ kiến, nàng không khác gì tổ tiên của mình, có khí chất đứng đầu trời sinh."
Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, đừng nói mục đích lấy lại thư tình của vị cô nương sắp trở thành người đứng đầu này là không muốn để cho người khác biết hồi còn nhỏ bản thân từng đi bắt ếch với nam hài khác nha.
Kết quả lúc này, nam tử đột nhiên chuyển giọng:
"A Hạ cô nương cũng gia nhập tổ chức Thánh Đường, cho nên nàng trở thành người đứng đầu cũng không tính là phản bội tín niệm của chúng ta. Mà bây giờ, dường như người thích hợp thích hợp hơn đã xuất hiện."
Nhâm Tiểu Túc vui tươi hớn hở cười nói:
"Mai Qua?"
Hô hấp nam tử có chút đình trệ:
"Người ta nói là ngươi."
"Ngươi xác định ta và tổ chức của các ngươi có quan hệ?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Cũng vì ta từng đề cập tới Kỵ Sĩ cùng Nhâm Hòa?"
"Cũng không phải… "
Nam tử lắc đầu:
"Tổ chức Thánh Đường còn giữ lại hình của người sáng lập, Trương Hạo Vân từng gặp ngươi tại thành Winston truyền tin về, nói ngươi và ngươi trên tấm ảnh giống nhau như đúc. Đương nhiên, chúng ta vẫn có thể nhìn xa hơn, khí chất vị đứng đầu kia hơn xa ngươi."
Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên hiểu rõ nhiều thứ, chuyện nên tới sớm muộn cũng sẽ tới tới, nên biết, đến lúc sẽ biết.