Quay về đời Đường làm lưu manh

Giới thiệu nội dung Quay về đời Đường làm lưu manh:

Nàng là một cô gái hiện đại, trong một lần thức giấc, mở mắt đã thấy mình xuyên không về thời cổ đại - Đường triều. Nàng tỉnh dậy ở một nơi lạ lẫm không quen biết một ai. Bản tính vốn ương bướng lại thêm học nhiều thứ từ những con người nàng gặp đã làm nàng bị gọi là lưu manh.

Xuyên qua đến một nơi xa lạ, nàng cũng là không có nguyện ý xuyên qua, thế nhưng trời cao đã an bài, cái gì cũng có số của nó, nàng đâu làm khác được. Xuyên đến nơi khỉ hò cò gáy này, nàng thật sự không biết phải làm thế nào để sinh tồn, kiếm miếng cơm manh áo qua ngày. Chạy đi chạy lại khắp Đại Minh cung, nàng lại vướng vào vòng tình ái với Hoàng đế và Hoàng tử. Liệu nàng sẽ chọn ai, con đường nào là đúng đắn cho nàng? Và liệu... Chim sẻ có thể biến thành phượng hoàng? Cô bé lọ lem có thể tìm thấy hoàng tử của mình hay không?

Với lời văn sắc sảo của mình. Chu Ngọc đã xây dựng nên một cốt truyện vô cùng hấp dẫn. Cách xây dựng tình huống và nhân vật rất riêng. Khi đọc như đắm chìm vào trong truyện. Truyện cũng có những yếu tố phiêu lưu, kịch tính nhưng lại không kém phần hài hước, vui nhộn. Thực hư thế nào, mời bạn đón đọc!

Rút gọn
Danh sách chương
Chương 142: Đại kết cục Chương 141: Cường cường đối thoại Chương 140: Mưa gió nổi lên Chương 139: Đùa giỡn Chương 138: Bày mưu nghĩ kế Chương 137: Tạo phản Chương 136: Thì ra là thế Chương 135: Hồi kinh Chương 134: Xảy ra vấn đề Chương 133: Xuất Trần nắm giữ ấn soái Chương 132: Vô Diễm chống lại Xuất Trần Chương 131: Khi chúng ta chưa nói Chương 130: Quá xui xẻo Chương 129: Mang theo Xuất Trần đi tìm Vô Diễm Chương 128: Gặp lại Quận vương phi Chương 127: Bị lừa thảm Chương 126: Cùng Lý Thế Dân quyết đấu Chương 125: Hoàng Thượng, ký tên cho ta Chương 124: Ta muốn đi gặp Lý Thế Dân Chương 123: Song phương cùng sinh tử Chương 122: Ông trời, người đối với ta quá dày! Chương 121: Thời điểm sinh tử Chương 120: Có kế hoạch chạy trốn Chương 119: Đổi trắng thay đen Chương 118: Đột nhiên bệnh nặng Chương 117: Huynh đã đến rồi Chương 116: Người tới thần bí Chương 115: Nước đen Chương 114: Tiếp quản toàn diện Chương 113: Tiền căn hậu quả Chương 112: Máu nhuộm bạch sam Chương 111: Xuất Trần có biến Chương 110: Gặp mặt kẻ thù Chương 109: Lục Tiểu Lam Chương 108: Vô Diễm chết cũng không hối Chương 107: Không oán không hối Chương 106: Lý Quân Hiên Chương 105: Thật tình Chương 104: Ta có Vương phi Chương 103: Thi múa Chương 102: Đấu trí Chương 101: So kiếm Chương 100: Đua ngựa Chương 99: Đại hội Cam Đạt Chương 98: Ba nữ tranh phu Chương 97: Ta muốn gả cho ngươi Chương 96: Bảo vật trấn quốc Chương 95: Đạo văn chính là vương đạo Chương 94: Tiến cung Chương 93: Chống lại
Chương 92: Mua bán nô lệ Chương 91: Lục bồi Chương 90: Ấm giường Chương 89: Nam sủng Chương 88: Mất tích Chương 87: Pháo hoa rực rỡ trời đêm Chương 86: Vì ai sương gió tụ giữa khuya Chương 85: Hôn lễ Trung Tây kết hợp Chương 84: Ta thích nàng Chương 83: Party tiệc nướng trên bãi biển Chương 82: Chắp cánh Chương 81: Ngày nhàn nhã Chương 80: Tàu Titanic Chương 79: Bắn chim Chương 78: Có quen biết Chương 77: Nơi này là chỗ nào ? Chương 76: Có tiền có thể xui ma khiến quỷ Chương 75: Quỷ Chương 74: Khởi hành đế quốc buôn bán Chương 73: Đệ nhất tai họa của Đường triều Chương 72: Dân chạy nạn Chương 71: Thi tiên? Thi thánh? Thi thần? Chương 70: Đệ nhất tài tử Giang Nam Chương 69: Thơ Chương 68: Kỳ Chương 67: Thi đánh đàn Chương 66: Ba ngàn lượng Chương 65: Mù đường Chương 64: Gặp lại Lý Quân Hiên Chương 63: Tình cảm ngang hàng Chương 62: Giang Nam Chương 61: Nhận định, xác định và khẳng định Chương 60: Có khách tới chơi Chương 59: Thần mưa Chương 58: Trò giỏi hơn thầy Chương 57: Chuẩn bị trước khi thành thần Chương 56: Có lẽ ta có thể khiến trời đổ mưa Chương 55: Ban thưởng cái gì? Chương 54: Huận miệng nói mà thôi Chương 53: Châu chấu đột kích Chương 52: Lại một lần nữa vươn tay Chương 51: Lý Quân Hiên Chương 50: Thục vương Chương 49: Thực không hay ho Chương 48: Ta là quản gia của Vương phủ Chương 47: Ra phủ Chương 46 Chương 45: Kính rượu Chương 44: Diễn trò Chương 43: Lừa gạt dân cư